Chuyện của.Sơn

Khung cửa sổ cũ.

September 30, 2018

Khung cửa sổ cũ.

September 30, 2018

Anh khép lại một ngày lạ lùng bằng cách nấp trong rạp coi một mạch “Kế hoạch đổi vợ”, mà hình như ngày nào cũng là một ngày lạ lùng với anh thì phải. Cũng đúng, anh vốn vẫn chưa quen với sự tự do đột ngột này. Trước giờ anh vẫn khó tính với mọi thứ, bao gồm cả phim ảnh, và thật vớ vẩn khi một bộ phim nhảm nhảm, lại đong nhiều cảm xúc tới vậy. Anh thấy anh và em, trong đó. Cái buồn cười là anh diễn vai nào, em diễn vai nào, mãi anh vẫn không phân định được. Chỉ biết chuyện của anh và em cứ tua đi tua lại mãi trong đầu. “Anh còn yêu em không ?” Chỉ việc nghĩ mình cần phải hỏi câu hỏi đó, chắc cũng đã đủ đau lòng em nhỉ. Vậy mà anh cứ hỏi mãi, hỏi hoài, hỏi tới lúc kẻ cứng đầu như anh phải chấp nhận, là nó sẽ không workout, à không, mà thôi. Mọi người hỏi mãi, anh ổn không, vì thấy anh cứ đi miết, chẳng giống anh ngày xưa. Chắc họ quen với anh của lúc còn thuộc về em, nhẹ nhàng, chầm chậm, chẳng giữ gì mấy cho riêng mình. Anh ổn, tốt là đằng khác, đúng là anh hơi vội vã hít hà sự tự do của mình, chỉ là đôi lần anh vẫn tự hỏi, tự do của anh, đáng bao nhiêu ? Anh chẳng lẩn tránh, không ít lần anh quy hết mọi lỗi lầm cho mình, bởi thà mình làm sai, còn hơn chấp nhận những thứ lớn lao ta đã từng, là không thật. Nhưng suy cho cùng, chuyện mình giống một con thuyền giấy thả trôi giữa hồ vậy. Cứ mỗi lần gió thổi tới, thuyền trôi ra xa, anh lại xắn ống quần, lội xuống hồ để kéo thuyền vào. Kéo mãi, kéo mãi, tới một đoạn, bỗng anh lơ đãng vì những thứ vô thường của cuộc đời, quay ngoắt lại, thuyền trôi tít tắp từ lúc nào. Dù gì, những thứ lớn lao chẳng thể nào đến từ một phía, nhất là con thuyền mỏng manh đấy, chịu được bao nhiêu cơn gió nữa, và anh, đủ sức để lội xuống hồ thêm bao nhiêu lần ?

Trong hình là một khung cửa sổ cũ kỹ, vì anh vẫn là kẻ vương vấn kỳ lạ, với những thứ đã qua, những điều không ai màng.


Son Tang

Viết bởi Sơn về những thứ giản đơn.